Trong quá trình sinh trưởng và phát triển,
cây mai thường gặp một số bệnh như: bệnh
thán thư, bệnh rỉ sắt, bệnh đốm đồng tiền, bệnh cháy lá, bệnh vàng lá trên cây
mai,…
Đặc biệt là bệnh cháy lá trên cây mai gây thiệt hại nhiều cho người
trồng mai. Vậy các bệnh này do tác nhân nào gây nên và cách trị và phòng ngừa
như thế nào. Hoa Mai Bình Định xin mời các bạn theo dõi bài viết bên dưới để hiểu
rõ hơn về các loại bệnh trên cây mai vàng này.
Các loại sâu bệnh thường gặp ở cây mai :
Có
thể tạm chia ra làm ba loại chính : Sâu và bọ hút chích (côn trùng) – Nấm bệnh
(vi khuẩn) và do người trồng gây ra:
a - Sâu và bọ hút – chích:
Mai
thường bị các loại sâu tấn công như: sâu tơ, sâu nái và sâu đục thân….:
-
Sâu là một đối tượng có hại cho cây mai nhất là trong giai đoạn mai ra lá non,
đọt non, nó làm gián đoạn cho sự phát triển thân và cành của mai. Trên cây mai
thường có thể có nhiều loại nhưng thông thường thì có loại sâu tơ có màu xanh
nhạt, trên lưng có sọc theo chiều dọc, đầu màu đen, chúng nhả tơ quấn lấy các
lá non và ăn cho đến lúc hết lá trên đọt.
Trong
trường hợp này, nếu ít thì ta nhanh tay lặt bỏ các ngọn bị sâu hoặc bắt sâu, nếu
nhiều thì phải phun thuốc diệt sâu, nếu để chậm thì cây sẽ bị xơ xác và Tết hoa
không còn đẹp. Loại sâu nầy rất dễ trị vì nó không trốn như các loại côn trùng
khác. Trị sâu có thể phun các loại thuốc thông thường có hoạt chất Abamectin, Cypermethrin.
-
Ngoài loại sâu tơ ta cũng thường gặp nhiều loại sâu khác nhất là sâu nái: Loại
nầy lớn hơn sâu tơ rất nhiều, nó có màu khó phân biệt với lá mai non khi còn nhỏ,
lớn lên thường đổi qua màu nâu. Ta cũng có thể dùng các loại thuốc thông thường
để trừ loại sâu nầy.
- Sâu đục thân: Đó
là lọai sâu do bướm đẻ trứng bên ngòai cây, sau khi nở thì sâu khóet lỗ ở thân
và chui vào bên trong sống với thức ăn là ruột cây, nhựa cây. Chất bổ dưỡng cho
cây đã bị sâu “sơi” hết nên nhánh cây đó bị suy dinh dưỡng và nặng hơn sẽ bị
khô héo đi.
Khi
thấy nhánh héo ta tìm sẽ thấy một hai lỗ nhỏ trên nhánh, bẻ ra thì bên trong một
phần bị trống và có cả thủ phạm rất “mượt mà” ở trong đó nữa. Nếu không phải là
nhánh nhỏ mà thân chính thì cây rất dễ bị chết luôn. Kinh nghiệm cho thấy, cây
nào bón nhiều phân hữu cơ nhất là bánh dầu thì rất dễ bị sâu đục thân hơn.
Ta nên chú ý khi thấy tự nhiên trên thân cây
nhảy ra một tược non thì nên xem bên trên nó có hiện tượng sâu đục thân không?
Sâu đục thân cũng rất dễ trị, chỉ cần dùng thuốc lưu dẫn Basudin chôn sâu dưới
đất một ít thì ngừa hoặc trị được sâu đục thân. Khi bón phân bánh dầu thường
kèm thêm một ít Basudin thì rất an toàn vì khi bánh dầu phân
hủy không bị côn trùng, trùn đất ăn và sâu đục thân cũng rất ít xuất hiện.
Sâu đục thân có thể làm chết cả cây mai và
nguy hiểm nhất đối với những cây mai đã tạo được dáng thế hoàn chỉnh. Chỉ cần
sâu đục thân “thanh toán” đi một cành thì làm sai đi bố cục của cây, cây không
còn giá trị nữa. Không dễ dàng gì ta tạo được cành mới tương xứng với cành bị
sâu. Chú ý nhiều nhất trong giai đoạn cuối mùa mưa, đầu mùa nắng.
- Rầy bông: loại
rầy nầy rất khó trừ và nguy hiểm nếu để chúng tràn ngập thì có thể làm cho cây
chết. Lúc đầu chỉ một ít bám vào đọt non hút nhựa, sau một thời gian ngắn,
chúng phát triển rất nhanh với số lượng lớn và bám đầy cây mai nhất là ở các đọt
non.
Để phòng trừ loại rầy bông khi thấy đọt non
nào bị rầy bu, bám thì phải cắt ngay đọt đó đem ra xa rồi đốt cháy.
Xịt
thuốc trên diện rộng, 3 ngày sau xịt lần 2 và 5 ngày sau thì xịt lần ba mới
mong tiêu diệt chúng được. Ngoài rầy bông ra mai còn có cả rầy đen nữa loại nầy
khi chúng tấn công mai thì trên lá xuất hiện nhiều muội đen là giảm đi sư quang
hợp của cây.
Để phòng ngừa sâu rầy thì mỗi năm nên xịt thuốc
ngừa từ 3 đến 4 lần trên diện rộng và nhất là trong giai đoạn mưa dầm, trời u
ám. Các loại hoạt chất: Dimethoate, Azadirachtin có khả năng trị được các
loại rầy.
- Bọ trĩ (còn gọi rầy lửa, bù lạch):
Đây là loại côn trùng rất nhỏ rất khó thấy
(không quá 1mm) chúng di chuyển nhanh, vì ban ngày chúng thường ẩn núp trong vỏ
cây, gốc cây và ngay cả dưới đất. Chúng thường xuất hiện khi mai ra đọt non, di
chuyển từ cây nầy qua cây khác và đẻ trứng vào đọt cây, vài ngày sau trứng nở
ra bù lạch ấu trùng. Cả con lớn và con ấu trùng đều chích hút nhựa trên lá non,
tạo ra những vết trắng nhỏ li ti, những lá nầy mất dần chất dinh dưỡng, không
phát triển bình thường được, mép lá uốn cong lên (quéo lá), lá bị khô cứng, cây
sẽ bị mất sức rất nhiều. Bọ trĩ thường phát triển mạnh sau Tết (mùa nắng nhiều)
và giảm dần trong mùa mưa.
Để phòng và trị bọ trĩ ta có thể :
- Tưới
nước bằng vòi xịt mạnh trên tán cây đề làm giảm đi mật độ bù lạch trên cây (có
làm thử một số bọ trĩ bị rơi mất nhưng không biết được chúng có chết không hay
trở lại cây).
-
Phun thuốc đặc trị loại hút chích có hoạt chất như Imidaclorid,
Fipronil Abamectin, thuốc pha đúng sự chỉ dẫn của nhà sản xuất. Cũng
xin lưu ý thêm là loại nầy rất dễ quen (lờn) thuốc, khi phun vài ba lần một loại
thuốc nào thì nên đổi phun các loại thuốc khác, nếu tiếp tục phun một loại thì
không còn tác dụng nữa (xin xem lại trong phần Tổng hợp các loại thuốc
trừ sâu cho cây mai vàng).
- Nhện đỏ:
Nhện
đỏ có tên khoa học là Tetranychus sp, chúng rất
nhỏ (<1mm) nhưng gây hại rất nhiều cho các loại rau màu, hoa kiểng. Nhện có
hình bầu dục, có 8 chân, khi mới nở có màu xanh nhạt, lớn lên chúng chuyển dần
sang màu vàng, hồng rồi đỏ.
Nhện
đỏ phát triển và phá hoại nhiều nhất trong mùa mưa (cao điểm tháng 8 âm lịch)
và cả con lớn và con non thường bu bám chích hút trên bề mặt lá, cạp biểu bì của
lá nhất là lá bước vào giai đoạn trưởng thành trở đi.
Lá bị
nhện đỏ chích hút bị lấm tấm như bụi cám, sau đó chuyển sang màu xanh đen và
nâu hơi đậm và đôi khi lá có thể phồng lên như bánh tráng. Nhện đỏ gây hại làm
lá giảm sự quang hợp, lá già nhanh có thể bị rụng sớm làm hoa nở sớm hoặc ảnh
hưởng rất lớn cho việc tạo hoa trong dịp Tết.
Để
phòng ngừa nhện đỏ ta nên tạo thông thoáng trong vườn, tránh đặt chậu qua gần
nhau, tỉa những cành chen chúc trong tán cây.
Quan
sát lá mai hàng ngày, vì nhện đỏ chỉ phá hoại là trong giai đoạn trưởng thành đến
lúc già, nếu thấy lá có hiện tượng như có bột cám trên mặt thì đã bị nhện đỏ
phá hoại rồi, hoặc dùng kính lúp quan sát trên mặt lá, dưới dạ lá sẽ phát hiện
được nhện đỏ.
Ngoài
ra ta cũng có thể ép 2 tờ giấy trắng vào hai bên mặt lá rồi vuốt nhẹ, nếu thấy
trên giấy có những chấm vàng, hồng, xanh xuất hiện thì chắc chắn cây đã bị nhện
đỏ tấn công.
Để trị nhện đỏ phải dùng thuốc đặc trị có
các hoạt chất như :
- Fenpyroximate, Piradaben, Hexythiazox, Fipronil, Difocol (loại nầy độc nên hạn chế sử dụng).
Nhện
đỏ cũng dễ kháng thuốc như bọ trĩ, vì thế không nên xịt cùng một loại thuốc quá
nhiều lần.
- Bọ xít:
Bọ
xít có tên khoa học là Helopeltis theivora. Bọ
xít có mùi hôi khi tiếp xúc với nó. Bọ xit thường đẻ trứng ở hai nhánh giao
nhau, chúng gây hại bằng cách chích vào cành non của cây tạo thành những vết u
sần sùi, nếu nặng hơn có thể làm chết cành hoặc cả cây.
Bọ
xít có 2 loại: một loại màu xám đen và một loại khác màu hơi xanh, chân dài hơn. Có thể dùng các loại thuốc có
các hoạt chất như Methidathion, Dimethoate hoặc các loại
thuốc trừ sâu khác cũng có thể diệt được chúng.
- Bọ cánh tơ:
Có
tài liệu còn gọi bọ cánh tơ là bù lạch , lại có vài tài liệu khác gọi bọ trĩ là
bù lạch hay bò lạch.
Chúng
cũng giống như bọ trĩ thường chích hút trên lá non. Khi bọ cánh tơ chích thì
triệu chứng thường thấy là dưới mặt lá non có hai vệt màu xám song song với gân
chính, đọt non bị chích thường sần sùi, cứng và dòn, hai mép lá và chóp lá cong
lên và có thể bị rụng.
Bọ
cánh tơ sống chủ yếu ở đọt non, ít di chuyển, gây hại nhiều nhất là mùa khô và
giảm dần vào mùa mưa.
Phòng
trừ bọ cánh tơ bằng cách tưới ướt lá và bề mặt đất để diệt ấu trùng của chúng.
Cắt tỉa đọt non để hạn cế thức ăn của chúng và phun thuốc diệt chúng cùng loại
với bọ trĩ.
- Các loại rệp :
Trên
cây mai, có thể có nhiều loại rệp bám nhiều nhất là loại rệp sáp. Loại nầy có
tên khoa học là Dysmiccocus sp. Rệp có lớp phấn (dạng lông
tơ) bao quanh mình, nên khi phun thuốc không có tác dụng nhiều. Thông thường
cây nào có rệp sáp thì có hiện tượng kèm theo là kiến lửa (không phải kiếng
vàng), chính loại kiến nầy tha rệp lên cây để rệp hút nhựa và tiết ra chất mật
ngọt cho kiến ăn, kèm theo còn có thể có mụi đen bám trên lá cây và cả lớp keo
dính nữa.
Rệp
sáp đẻ trứng thành ổ xếp chồng lên nhau. Khoảng 7 ngày sau rệp non nở sống trên
kẽ lá, lột xác nhiều lần. Khí hậu nóng, ẩm thích hợp cho rệp phát triển. Rệp
gây hại bằng cách hút nhựa làm đọt xoắn lại, lá vàng, cây mất dinh dưỡng. Rệp
còn có khả năng truyền virus cho cây và chúng có thể phá hoại nhiều loại cây
khác nhau (nhất là cây thiên tuế). Diệt rệp bằng các loại thuốc có hoạt chất
như Methidathion, Cypermethrin…
Ngoài
ra cũng còn có loại rệp sáp giả có hình dạng:
Rệp dính: Trên
cây mai cũng thường thấy xuất hiện loại rệp dính, chúng sinh trưởng nhanh và
bám đầy trên cành hoặc lá cây. Loại rệp nầy nhỏ, có đường kính khoảng 1,5 mm có
vỏ như hình mai rùa nhưng trơn lán. Bốp mạnh chúng bể ra bên trong chúng là lớp
keo nhớt màu đỏ gạch cua.
Rệp
dính đeo bám hút nhựa cây làm cây mất dinh dưỡng, nếu mật độ qúa nhiều có thể
làm chết cây. Ta có thể diệt chúng bằng cách dùng nẹp tre để cạo chúng ra khỏi
cây mai và cũng phải phun thuốc để diệt triệt để hơn. Có thể dùng cùng loại thuốc
như rệp sáp.
- Ong xén lá:
Lọai ong nầy thường cắt lá non về ăn hoặc làm
tổ, chúng có bộ phận cưa lá rất đẹp. Chỉ cần chúng có hiện diện thì một số lá sẽ
bị cắt khuyết từng mãnh. Loại ong nầy không hại lắm.
b - Nấm mốc:
- Nấm mốc (vi khuẩn): Đây là kẻ thù số một của Mai, Sâu rầy tấn công thì mai có thể
bị mất sức chỉ khi ta không để ý đến lúc bị quá nhiều thì mai mới bị chết nhưng
nấm mốc là kẻ thù “dấu mặt” của mai, đến khi phát hiện Mai bị nhiễm khuẩn thì
có thể là hơi muộn màng, nhiều khi xịt thuốc thì Mai chết luôn.
Nấm
mốc thường phát sinh nhiều trong những tháng mưa nhiều, nhất là những cây trồng
nơi râm mát, ít thoáng khí. Thường ta bón phân hữu cơ như bánh dầu rất dễ có nấm
mốc. Bắt đầu là rong rêu bám trên cây, cành, sau một thời gian nấm mốc có chỗ ở
và phát triển lan dần từ thân đến lá.
Nấm
lá cũng là nguyên nhân của sự rụng lá sớm làm cho mai nở không đúng Tết. Nấm lá
xuất hiện nhiều khi trời mưa dầm, ít nắng hay trời nóng mà có ẩm độ cao. Nấm lá
có nhiều lọai như nấm hồng, rỉ sắt, thán thư, cháy lá… Nếu bệnh nhẹ cây bị mất
sức, bệnh nặng và có cùng một lúc hai thứ bệnh trở lên cây có thể chết.
- Nấm hồng:
Một
lọai nấm rất nguy hiểm là nấm hồng (Corticium salmonicolor),
chúng thường bám vào thân, cành nhất là những chỗ bị nứt nẻ, yếu ớt. Nấm xuất hiện
nhiều vào thời điểm bắt đầu mưa, lúc đầu trên thân xuất hiện những vệt màu hơi
vàng, sau đó lan ra thành những đóm màu hồng lớn hơn, chúng phát triển hết cả
cành, ở những nơi nầy ta thấy do cây khô cứng hơn các nơi khác nên không dẫn nhựa
được, cây hoặc nhánh sẽ khô dần rồi chết, nếu chưa chết thì tược non cũng không
phát triển được.
Để trị ta có thể dùng bàn chải cứng, chải sạch
lớp mốc bám bên ngòai, bôi thuốc Bordeau (pha thuốc phần
cuối) hoặc xịt các thuốc có hoạt chất: Hexaconazole, Carbedazim…
vài lần như thế sẽ diệt được.
Nấm
hồng phát triển mạnh vào mùa khô, nắng nhiều. Khi trời mưa thì chúng giảm dần.
Ngoài việc xịt thuốc để phòng và trị nên kiểm tra thường xuyên vườn mai nhất là
trong mùa khô và chú ý nhiều đến những cành có một vài lá có hiện tượng bạc trắng
hoặc màu xanh nhạt hẳn trên lá, gân lá vẫn còn xanh. Đó là triệu chứng cho biết
có khả năng nấm hồng chuẩn bị tấn công
- Bệnh thán thư:
Xuất hiện nhiều ở lá non vào những tháng có
mưa nhiều, Nhất là những ngày trời nóng ẩm cao, lúc đầu là những đóm nhỏ màu
nâu trên lá (thường thấy ở giữa lá hơn) rồi lớn dần, chỗ bị thán thư lá cong
lên rồi rụng lá, bệnh lan rất nhanh làm cho cây bị mất sức.
- Bệnh rỉ sắt:
Là một
bệnh gây hại cho lá cây nhất là ở mùa mưa. Lá cây dễ bị bệnh nhất ở giai đoạn
trưởng thành trở đi, lúc đầu trên lá xuất hiện những chấm nhỏ màu nâu và lớn dần
có đường kích dưới 2mm, thường bệnh xuất hiện trên phiến lá ít khi ở ngoài bìa
lá vì vết có màu như rỉ sắt nên được đặt tên là bệnh rỉ sắt.
Vết
rỉ sắt cà hai mặt của lá, xung quanh vết bao giờ cũng có một quần màu vàng.. Bệnh
không được chữa thì làm cho lá mai mất dần màu xanh là ảnh hưởng đến quá trình
tổng hợp của cây, mai sẽ mất sức, cây trở nên yếu ớt...
Để phòng bệnh nầy nên:
+ Không
đặt các chậu mai quá gần nhau. Tỉa bớt các cành quá dày đặt để tạo thông thoáng
trong tán cây.
+ Không
để vườn mai bị đọng nước qua lâu (nước mưa phải thoát hết sau khi mưa.
+ Vào
mùa mưa, nhất là từ tháng 7 âl nên kiểm tra thường xuyên vườn mai, nếu thấu bệnh
xuất hiện phải phun thuốc trị bệnh ngay.
+ Có
thể phun các loại thuốc có các hoạt chất như: Hexaconaaole,
Mancozeb, Dinicozole , Epoxiconazole… ...
Có
thể phun thuốc định kỳ từ 7 đến 10 ngày một lần.
- Tuyến trùng hại rễ mai:
Tuyến
trung có tên Meloidoigyne sp là loại sinh vật có kích thước rất nhỏ, vào khoảng
0,5 mm sống trong đất, chúng đục lỗ chui vào rễ chích hút chất dinh dưỡng của
mai, những nơi bị tuyến trùng chít tạo thành bướu rễ.
Các
rễ có bứu sẽ phát triển rất yếu. Triệu chứng thể hiện trên là là: phiến là vàng
và nhỏ hơn bình thường, nhổ rễ lên ta thấy có những nốt tròn trên rễ (bướu).
Cây sẽ phát triển kém và nặng hơn có thể chết.
Để phòng trị tuyến trùng ta cần:
+ Ta
tăng cườngbón phân hữu cơ cho cây , vì trong phân hữu cơ có nhiều vi khuẩn và nấm
ký sinh có thể tiêu diệt tuyến trùng.
+ Những
cây bị chết do tuyến trùng phải nhổ bỏ, mang ra khỏi khu vực vườn đốt bỏ.
+ Phun
thuốc có hoạt chất:Cytokinin, Chitosan …
Tưới
quanh gốc cây 2 lần vào đầu và cuối mùa mưa hoặc tưới vào lổ trước khi trồng
mai với thuốc Oncol 20EC pha 50 ml/10 lít nước
Dùng
cây cúc sau khi ra hoa bâm nhỏ chôn quanh gốc mai cũng có thể trị được tuyến
trùng.
- Rêu xanh - Mốc đồng tiền:
Bệnh
thường xuất hiện trong giai đoạn mưa dầm (tháng 7-8 âl), cây bị ướt đẫm, trời u
ám một số rong rêu phát triên trên thân cây và cả những cành nhỏ bị lá che khuất.
Lớp
rêu xanh phát triển bao quanh cây và choáng đầy vỏ cây. Đây là loại ký sinh
không tác hại lớn như các loại bệnh khác nhưng nếu lớp rêu qua dày đặt thì thân
cây khó trao đổi chất cũng làm ảnh hưởng cho việc tăng trưởng của cây và lớp
rêu xanh nầy cũng có thể là môi trường giúp các loại bệnh khác phát triển cụ thể
là mốc đồng tiền.
Mốc
đồng tiền khi phát triển lúc đầu thì chỉ bám nhẹ ở mặt ngoài vỏ cây trên nền của
rêu xanh., chỉ cần dùng que cạo nhẹ thì có thể nó sẽ tróc hết. Nêu thời gian
phát triển dài thi lớp mốc ăn sâu vào vỏ cây.
Để
phòng và trị các loại nầy ta phải:
+ Tạo
thông thoáng cho vườn mai bằng cách đặt các chậu mai không gần nhau quá, tỉa bớt
các cành quá rậm rạp.
+ Dùng
que cạo lớp mốc đồng tiền cho sạch rồi phun thuốc có gốc đồng hoặc pha CuSO4 để
tiêu diệt rêu xanh và mầm mốc đồng tiền
+
Ngoài ra ta còn thấy trên lá mai có những lớp mốc xám, hay vàng phát triển nhất là trong mùa
mưa. Các lọai bệnh nấm lá có thể xịt thuốc diệt nấm có hoạt chất như : Hexaconazole, Copper Oxychlodride…
- Bệnh cháy lá: cách trị bệnh và phòng ngừa
Bắt
đầu từ bìa lá rồi sau lan dần vào trong cuối cùng lá bị rụng, bệnh này làm cho
cây bị mất sức và nếu nặng có thể cây bị chết. Cũng cần lưu ý rằng khi thấy mai
bị cháy lá thì kiểm tra lại thật kỹ, xem có phải bị nấm, virus làm cháy lá
không hay vì một nguyên nhân khác .
Nếu
bệnh cháy lá do nấm Pestalotia funerea hoặc Deutereromycetes
thì trên lá xuất hiện đầu tiên ở chóp và mép lá tạo thành vết nâu, lớn dần vào
phiến lá, có khi chiếm hơn ½ lá, trên vết nâu có những chấm đen nhỏ là ổ của
bào tử , bệnh nặng hơn lá chuyễn sang màu vàng rồi rụng. Bệnh xuất hiện nhiều ở
mùa thu, cây có nhiều lá già, cây sinh trưởng chậm nhất là cây thiếu phân bón
hoặc mất cân đối giữa N, P, K.
Để
phòng trị bệnh cháy lá trên cây mai vàng:
+ Phun
thuốc định kỳ loại có gốc đồng, Haxaconazole… và phân
bón lá NPK cho cây.
+ Ngắt
bỏ những lá có màu vàng nhạt hoặc trắng bạc.
+ Bón
phân đầy đủ nhất là cung cấp các vi lương cần thiết cho cây.
d - Bệnh do người trồng:
Ngoài
việc lá bị cháy do vi khuẩn gây ra
cũng còn một số nguyên nhân khác làm cho cây bị cháy lá:
+ Quá
cưng cây mai nên phun thuốc trừ sâu, trừ nấm quá liều lượng hoặc phun liên tiếp
với thời gian quá gần.
+ Bón
phân (nhất là phân hoá học) đậm quá hoặc bón phân trong giai đoạn quá nắng nóng
(ở miền Nam vào khoảng tháng 2,tháng 3) cũng có thể làm cho cây bị cháy lá.
+ Một
số cây có bệnh về sinh lý như èo uột, lá bị nhỏ, một ít lá bị vàng, đọt non mới
ra lại bị héo… Khi gặp những trường hợp nầy cần xem lại:
+ Lỗ
thoát nước có thể bị bít hoàn toàn hay một phần làm thúi một số rễ cây không
phát triển được.
+ Đất
trồng lâu ngày bị đóng cứng lại cản trở rễ cây hô hấp. Ngoài ra khi đất bị nén
cứng bám chặt vào rễ cây, khi đất chuyển trạng thái từ khô qua ướt hay ngược lại
khối đất nở ra hoặc co lại làm một số lông hút bị hư đi, cây không hấp thụ đủ
chất.
+ Tưới
không đủ nước cho cây:
+ Tưới
nước liên tục, làm rễ luôn bị ẩm ướt . Việc này kéo dài nhiều ngày làm một số rễ
bị hư đi, Cây sống trên đống thức ăn mà không ăn được, ta nên kiểm tra lại….
Nếu
không có các lý do trên thì xem lại nước tưới có bị nhiễm phèn, mặn không? Nếu
có phải thay nước tưới ngay. Mai phát triển bất bình thường phải tìm nguyên
nhân nhanh để phòng trị, chậm quá mai có thể bị yếu sức còn nặng hơn có thể chết
hoặc không chết thì hồi phục rất lâu.
Trên
đây là tất cả các loại bệnh thường gặp trên cây mai, hy vọng với những chia sẽ
này, các bạn nhìn vào vết bệnh của cây mai có thể biết được cây mai bị bệnh gì
từ đó có cách chăm sóc và phòng trừ bệnh hiệu quả cho cây mai.
Hoa Mai Bình Định chân thành cám ơn các bạn đã
đón xem, xin hẹn gặp lại các bạn trong
các chuyên mục khác.